Mười lăm người da đầu tê dại, cứng đờ quay đầu lại.
Chỉ thấy phía đối diện đang đứng một thanh niên dáng vẻ phong trần ngông nghênh, miệng ngậm điếu thuốc, ánh mắt quét qua mười lăm người tại chỗ, cuối cùng dừng lại trên người Lâm Huyền.
"Này, huynh đệ, nơi này há lại là chỗ để ngươi đến sao?"
Dứt lời, thanh niên ngông nghênh kia phất tay phải một cái, tựa như vỗ ruồi, Lâm Huyền ngay lập tức như bị thứ gì đó đánh trúng, bay ngược ra sau với tốc độ không tưởng, vùng vẫy vài cái nhưng thủy chung không thể bò dậy, thân thể hóa thành tinh quang biến mất không thấy gì nữa.




